Cảm Niệm Công Ơn Cha Mẹ Vu Lan 2022
View: 1654 - Huong Nguyen 30/08/2022 06:08:03 pm Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni PhậtNam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát Ma Ha Tát
Kính bạch Chư tôn thiền đại Đức tăng ni và quý chú bác cô dì Phật Tử,
Một bông hồng cho em, một bông hồng cho những ai, cho những ai đang còn mẹ. Đang còn mẹ để đời vui sướng hơn.
Có mẹ cuộc đời vui sướng hơn, có mẹ là có cả tình yêu thương thủy chung và duy nhất, có mẹ là có tuổi thơ, có mẹ là có cả một vùng trời an toàn và bình yên. Có mẹ là có cả tương lai và cả thế giới trong tay. Lời bài hát một bông hồng cho em văng vẳng bên tai con, đi vào trong giấc ngủ con có lúc ngọt ngào ấm áp, hạnh phúc thay khi con hôm nay vẫn còn cha còn mẹ bên cạnh để chăm lo để yêu thương. Đau đớn thay vì còn nhiều hoàn cảnh bên con đã mất mẹ mất cha hoặc buồn hơn là khi sinh ra đã không biết được cha mẹ mình là ai, chưa từng một lần được cảm nhận tình thương của cha mẹ dành cho mình.
Hôm nay nhân ngày lễ vu Lan, mùa Hiếu hạnh. BTC đã nhận được một bức thư chứa đựng những cảm xúc chân thật, nói lên nỗi lòng tâm tư của người con thiếu vắng đi tình yêu thương của cha mẹ ngay từ khi mới sinh ra.
Cha ơi cha ở đâu?
Mẹ ơi mẹ ở đâu?
Ba ơi, mẹ ơi! Tại sao con là đứa con hoang? Lời các bạn như cứa vào da thịt con rướm máu, như bóp nát tim con mỗi khi đêm về. Đã có lúc con đứng im gồng mình chịu đựng sự trêu đùa ác ý của các bạn, cũng có lúc trong lòng con như núi lửa phun trào muốn đập muốn phá, muốn biến mất khỏi cuộc sống què quặt này. Con gào con thét, con tự làm đau mình, con xa lánh mọi người xung quanh, con trách ba mẹ sao để con lạnh lùng buồn tủi cô đơn đến thế này. Tại sao ba mẹ sinh con ra trên cõi đời này rồi bỏ mặc con không người thân, không nơi nương tựa?
Con thèm khát cái ôm của ba, con thèm khát vòng tay của mẹ.
Cha ơi, cha ở đâu ?
Mẹ ơi, mẹ ở đâu ?
Mưa rơi ôi lạnh quá, gió buốt từng cơn con nằm bơ vơ, nằm mơ môt mái nhà có mẹ và có cha.
Tại sao sinh em trong cuộc đời mà sao không cho em tình người.
Tại sao em lang thang lạc loài em nào có tội gì đâu
Tuổi thơ em không một mái nhà,
Cha ơi cha là ai?
Mẹ ơi mẹ là ai?
Những lúc ốm đau con rất nhớ mẹ dù con chưa một lần được thấy mẹ, những lúc bị đánh đập con cũng rất nhớ mẹ, những lúc lạnh con cũng rất nhớ mẹ, những lúc đói con lại rất nhớ mẹ, những lúc bị điểm kém con lại cần mẹ biết bao nhiêu, những lúc đạt điểm cao người đầu tiên con suy nghĩ tới cũng là mẹ, những lúc cơ thể con thay đổi cùng tuổi trưởng thành của thiếu nữ, con đã rất sợ hãi, sợ lắm mẹ ơi! Con đã gào khóc đến kiệt sức, con đã trách ông trời sao nỡ đem mẹ xa con!
Tuổi thơ con sống trong sợ hãi đến tột cùng.
Con đã lớn lên cùng những oán trách đau đớn dày vò con như thế. Nếu không có mái ấm tình thương chở che, nếu không có các ân nhân cưu mang thì con của ba mẹ sẽ ra sao đây hả ba ơi, mẹ ơi?
Tháng Bảy ngày trăng mùa Hiếu Vu Lan về,
Hoa hồng người ta cài áo sắc hồng tươi,
Riêng con hoa trắng, trắng mầu xót thương,
Me ơi! thương mến khôn lường,
Nhìn ai mang đóa hoa hồng,
Tủi phận mình mầu trắng đơn côi.
Mùa thu về mang cả nỗi buồn quặn thắt trong con, con biết tìm mẹ nơi đâu giữa chốn này? Con biết tìm ba nơi đâu giữa biển người này?
Mẹ tên gì? Ba tên gì? Tóc mẹ dài hay ngắn, da mẹ trắng hay đen? Bàn tay mẹ có lấm lem bụi đời? Mẹ có bao giờ nhớ tới con, nhớ tới núm ruột mẹ cực nhọc cưu mang 9 tháng 10 ngày nhưng đành đoạn lìa xa con? Có bao giờ mẹ khóc nhớ con như con đã và đang rất nhớ mẹ? Có bao giờ mẹ hối hận vì đã sinh con ra trên cuộc đời này? Có bao giờ mẹ day dứt vì đã rời xa con?...
Hàng trăm ngàn câu hỏi luôn nhảy múa trong con, biến con thành một đứa lầm lì tự kỷ. Cảm giác bế tắc cô độc như đẩy con vào tâm bão lũ, con vùng vẫy, con chơi vơi, con ngộp nước, con khóc, con gào, con không thở được, con gọi mẹ, con cần mẹ cứu con biết nhường nào mẹ ơi!
Mẹ là vị thánh toàn năng, mẹ là vì sao sáng tại sao cuộc đời con không có thánh chỉ đường, sao dẫn lỗi? Tại sao tăm tối đêm đen luôn vây lấy con? Mẹ ở nơi nao mẹ ơi, mẹ còn sống hay đã mất?
Tâm sự người cài hoa trắng miễn nhiên đồng hành cùng con mỗi độ vu lan về, con mặc định con là đứa mồ côi, là đứa mất cha mất mẹ, là đứa không ra gì bị cha mẹ không thừa nhận là đứa suốt đời cài hoa trắng cho đến một ngày sư thầy giảng dạy cho con, khai thông tư tưởng cho con , tiếp thêm cho con niềm tin yêu vào cuộc sống. Ngoài kia biết bao nhiêu em còn kém may mắn hơn con, ba mẹ bỏ rơi, có em bị cắn mất bộ phận sinh dục, có em bị kiến cắn chết, có em bị mẹ vứt vào thùng rác... tất cả đều là số phận của các con phải không mẹ?
Được sinh ra trên cõi đời này đã là một nhiệm màu, được phát triển trong một cơ thể hoàn toàn khỏe mạnh là hạnh phúc là may mắn, được mái ấm chở che, được đến trường đó là tương lai. Phật Pháp nhiệm màu! Lời thầy dạy con xin khắc tạc ghi tâm!
Ba vẫn trong lòng con, mẹ vẫn trong tâm con. Dòng máu đang chảy trong cơ thể con là ba mẹ cho, tế bào đang phát triển từng ngày trong hình hài này cũng của ba mẹ cho. Mẹ chọn cách sinh con ra trên đời này thay vì bỏ con khi con vừa hình thành đó là cả một nổ lực phi thường của mẹ. Con không còn oán hận mẹ nữa, ở nơi xa nào đó, vì một lí do nào đó mẹ không thể nhìn nhận con, mẹ hãy dõi theo con và hãy sống thật hạnh phúc mẹ nhé.
Nếu cuộc đời này cho con 1 điều ước, con chỉ ước được một lần mẹ ôm con vào lòng để con được gọi mẹ ơi. Nếu cho con 2 điều ước, con ước mẹ luôn sức khỏe và sống thật hạnh phúc.
Đoá hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh
Đoá hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em
Thì xin anh, thì xin em hãy cùng tôi vui sướng đi
Hoa hồng cài lên ngực con, một mùa vu lan đầu đời con cài hoa hồng đỏ. Cầu mong phép phật nhiệm màu bạn Phước lành đến với các bạn con. Cho ba mẹ con và ba mẹ các bạn con sức khỏe, sớm tỉnh thức trở về với chúng con. Bởi con tin một điều tình yêu của mẹ trên cuộc đời này là tình yêu vĩ đại nhất, ấm áp nhất, bao dung nhất và thủy chung nhất.
Kính bạch thầy,
Kính thưa qúy vị Phật tử,
Nhân mùa vu lan năm nay, cho phép con được thay mặt các bạn của con nói lên cảm giác thật sự của con lúc này. Dạ thưa, cùng thời điểm này năm ngoái dịch bệnh covid vẫn còn đang hoành hành dữ dội. Nhiều và rất nhiều người đã đi mãi không về. Hơn 2,200 trẻ em phút chốc trở thành trẻ mồ côi như chúng con, nhắm mở mắt các em, các bạn mất đi tất cả. Một sự thật đau đớn mà chỉ cần nghĩ tới thôi là con tin không ai trong chúng ta không khỏi xót xa ngậm ngùi rơi lệ. Còn cha còn mẹ là có cả thế giới trong tay, mất cha mất mẹ là mất tất cả. Hơn thế nữa, các bạn mất cha mẹ trong đại dịch thì khổ đau mất mát không ngôn từ nào kể xiết.
Vu lan năm này đến
Nghẹn chẳng nói nên lời
Con nhớ cha mẹ ơi
Lệ rơi đầy khóe mắt
Lúc này đây, tại nơi này, chúng con may mắn cùng với quý vị chào đón một mùa vulan báo hiếu thì ở đâu đó 2,200 bạn mồ côi chắc đang khắc khoải đớn đau nhung nhớ mẹ cha.
Cũng tại mảnh đất Quảng Trị này, nhiều bạn của chúng con không may đã vướng vào vòng lao lý,vướng vào cái chết trắng khi không vượt qua được những cám dỗ, khi vượt ra khỏi vòng an toàn của gia đình của cha mẹ, đã để lại biết bao đau đớn cho chính bản thân mình và cho các đấng sinh thành.
Vì vậy,con xin phép được cúi đầu cầu nguyện bình an và nguyên cầu hồng ân Tam Bảo che chở ban phước lành đến với các bạn và tất cả chúng sinh trên cuộc đời này.
Kính bạch thầy,
Kính thưa quý vị phật tử,
Mất cha mất mẹ là đau đớn khôn cùng, cha mẹ mất con là tận cùng của đớn đau tuyệt vọng.Vì thế, ai còn cha còn mẹ hãy sống hiếu đạo, biết yêu thương chia sẽ, sống vui sống khỏe sống thiện lương để mỗi độ vu lan về, chúng ta tự hào mang lên mình một đóa hoa hồng đỏ thắm, để bớt đi những tâm sự đau buồn của những người con bâng khuâng cài hoa trắng.
Kính gửi những người cha người mẹ trên cuộc đời này,
Kiếp này cha mẹ tạo nên chúng con, cha mẹ cho chúng con hình hài là công đức vô lượng vô biên, nhưng chúng con mong mỏi cha mẹ đừng vì bất kỳ lí do nào mà đặt chúng con vào vùng nguy hiểm, đừng rời xa chúng con một khi chúng con chưa có khả năng tự vệ, chưa có khả năng bảo vệ mình. Hãy yêu thương,thấu hiểu và ở bên cạnh chúng con vì chúng con luôn cần cha mẹ.
Con xin kính chúc chư tôn thiền đức và quý vị ân nhân cô một mùa vu lan ấm áp, thân tâm thường an lạc, gia đình hạnh phúc.
Nam mô vu lan duyên khởi đại hiếu mục kiền liên bồ tát, tác đại chứng minh!
Huong Nguyen