Alternative title

Từ Hội An Tới Chợ Nổi Cái Răng, Những Giọt Mồ Hôi Và Những Nụ Cười

View: 1139 - Tạo Lê    17/02/2019 08:02:39 pm
Từ Hội An Tới Chợ Nổi Cái Răng, Những Giọt Mồ Hôi Và Những Nụ Cười
Từ Hội An Tới Chợ Nổi Cái Răng, Những Giọt Mồ Hôi Và Những Nụ Cười
Không, không phải tôi muốn nói về những địa danh tại Việt Nam.

Hội An và Chợ Nổi Cái Răng là hai cái Tết mà tôi đã tham dự. Hai cái tết lấy tên hai địa danh, được tổ chức tại Thảo Sơn Trà, đó là căn nhà đầy tiếng cười của bạn tôi: Michelle Thảo và anh Trần Sơn Vương.

Tết Hội An với hàng trăm chiếc áo dài và mấy chục sạp ăn uống cùng những vật thể văn hóa đã được chụp lại trên hàng ngàn tấm hình và rất nhiều video clip. Tết Hội An đã vang đi khắp nơi. Và rất nhiều bạn hữu, cùng nhiều người chưa quen gần xa, đã liên lạc muốn tham gia hội tết này - Chợ Nổi Cái Răng. Tuy nhiên hai bạn chủ nhà của tôi đã phải rất đau đầu mà không thể mời hết mọi người hâm mộ về tham dự.

Nếu Tết Hội An là một khởi đầu đầy phấn khích với hơn 200 khách mời, thì Tết chợ Nổi Cái Răng đã đi một bước dài, đã để lại thật nhiều hình ảnh đẹp trong lòng hơn 300 khách du xuân.

Tôi đã thấy gì ngay phiên Chợ Nổi Cái Răng tại Thảo Sơn Trà?

• Tối thấy những em thiếu nhi trong trang phục áo dài đi tìm hiểu những điều lạ lùng mà các em chưa bao giờ được nhìn thấy. Cũng thấy chính các em bán những vật phẩm gây quỹ giúp cho những người kém may mắn.

• Tôi thấy mấy Bác lớn tuổi gật gù, đắc ý với không gian đặc thù văn hóa, như thầm nhủ: không lo gì chuyện mai một văn hóa nơi xứ người.

• Tôi thấy hoa, đào, tranh, ảnh, và những món đồ nghệ thuật.

• Tôi thấy một rừng áo bà ba (nam, nữ), áo dài, âu phục. Trăm sắc màu rực rỡ. Mỗi người như chọn cho mình cái ưng ý nhất cho sự kiện này.

• Tôi nghe những tiếng nhạc lời ca, dù không chuyên nghiệp nhưng ấm một góc trời.

• Tôi thấy có người lái xe 8 tiếng về dự. Có người bay từ Bắc Cali và cả ở những tiểu bang khác về.

• Với mấy trăm con tim nồng ấm cùng về đây dập dìu phiên chợ tết, tôi thấy ở đó bao nhiêu công sức đổ vào, cái tình bằng hữu lớn lao, đặc biệt là sự hy sinh rất lớn của chủ nhà.

• Tôi thấy muôn trùng bao điều tốt đẹp; Tôi thấy lấp lánh những tấm lòng vàng trong việc gây quỹ giúp người kém may mắn.

• Và tôi còn thấy nhiều góc cạnh khác, độc đáo của một không khí tết nơi hải ngoại.

Tuy nhiên, trước khi phiện Chợ Nổi Cái Răng bắt đầu, tôi đã thấy ….

• Những nhát cuốc mạnh bạo, nhằm mở lối để để lắp những thanh gỗ lớn cho đường đi.

• Những tiếng búa, tiếng cưa đóng sạp, những cắt cây, lau chùi, treo đèn, vẽ bảng. Những giọt mồ hôi đã đổ xuống bên cạnh những tiếng cười vui.

• Những chiếc guốc, áo bà ba mang từ Việt Nam sang. Những món đồ cổ săn lùng trên craiglist; những tre, mía, cây cảnh chở về từ khắp nơi, những thuyền, hoa, trái cây ơi ới gọi nhau từ bè bạn.

• Những nón lá, những vật liệu để làm làng văn hóa được mãi miết chuẩn bị.

• Những cuộc gọi đêm thâu, những message nửa đêm về sáng. Tất cả chỉ cho một chủ đề - Chợ Nổi Cái Răng.

• Những món ăn ngon được lên danh sách, khởi đi từ trái tim của bè bạn. Những món “signature” của từng người được chuẩn bị kỹ càng.

• Tôi thấy mấy Bác lớn tuổi, trong đó có hai bác vào tuổi bát tuần, không ngưng nghỉ dọn dẹp. Những người thợ đã bao sân xây dựng mọi thứ cho khoảng sân vườn độc đáo của Thảo Sơn Trà.

• Tôi thấy có hai vợ chồng trẻ, hiền khô, cứ cười cười, mà làm miết làm hoài. Họ là ai?

Là một người bạn của Thảo Sơn Trà, tôi thấy mình may mắn. May mắn được gặp, được quen những trái tim đồng điệu. May mắn được tận mắt sở thị những điều họ làm.

Qua hai phiên chợ Tết (Hội An và Chợ Nổi Cái Răng), tôi mới thực sự thấy được: có những điều không thể mua bằng tiền. Chỉ có những tấm lòng, những trái tim có cùng một tần số mới làm được.

Trong ý nghĩa ấy, tôi thấy bạn tôi, Trần Sơn Vương và Michelle Thảo quả là “Đại gia”. Không, tôi không có ý nói đến cái định nghĩa tầm thường mà mọi người thường nghe. Mà là: hai bạn tôi đã hy sinh rất nhiều trong cuộc sống, đã cho đi mà không tính toán, so đo. Cái họ nhận về không phải là tiền bạc, nhưng đó là thứ không lấy gì có thể cân đo đong đếm được. Đó chính là: tình bạn.

Vâng, Thảo và Sơn sở hữu một gia tài lớn, rất khủng: tình bạn.

Tôi chúc bạn tôi cứ chân cứng, đá mềm, và mãi mãi là “đại gia” như thế, để chúng tôi được tiếp tục du xuân trong những năm sắp tới.














Bài liên quan

add
close

Kết nối cùng chúng tôi

Ghi danh nhận tin